Thời gian đó, tôi ăn uống rất khó chịu. Ăn vào là buồn nôn, có lúc ói ra ngay. Ngay cả khi không ăn, cảm giác này vẫn còn. Tôi nghĩ chắc do dạ dày, nên uống thuốc cho qua. Uống thì có đỡ, nhưng chỉ được một thời gian ngắn, sau đó mọi thứ lại quay lại như cũ. Tôi chần chừ không đi khám ngay, vì nghĩ chắc chưa tới mức nghiêm trọng. Nhưng càng kéo dài, tôi càng mệt vì không biết rõ mình đang bị gì.
Đến lúc đó, tôi quyết định đi khám, không phải để uống thêm thuốc, mà để xác định rõ nguyên nhân. Lần này, tôi được nội soi để nhìn thấy trực tiếp bên trong. Khi nhìn thấy rõ, mọi thứ trở nên dễ hiểu hơn. Tôi biết vì sao ăn vào lại buồn nôn, vì sao uống thuốc trước đó chỉ đỡ tạm thời, và vì sao tình trạng này cứ lặp đi lặp lại.
Sau đó, tôi điều trị theo đúng nguyên nhân đã xác định. Triệu chứng không hết ngay trong một ngày, nhưng cải thiện rõ ràng, và không còn tái diễn như trước. Nhìn lại quãng thời gian gần một tháng đó, tôi thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng đã hiểu rõ cơ thể mình đang gặp vấn đề gì, và hơi tiếc vì đã để mọi thứ kéo dài lâu hơn cần thiết.